TÀ NĂNG – PHAN DŨNG, BÀI HỌC LỚN CHO NHỮNG CON NGƯỜI PHÚC THỊNH

“Chuyến đi để đời ở Tà năng – Phan dũng, cung đường trekking được mệnh danh đẹp và thử thách nhất Việt Nam đã giúp những con người Phúc Thịnh nhận được những bài học quý giá cho cuộc sống”

Những chuyến đi thiện nguyện về những vùng khó khăn hay đi nghỉ mát là những hoạt động được tổ chức thường niên đối với Phúc Thịnh. Nhưng năm nay, để các thành viên có những trải nghiệm mới và có thể chiêm nghiệm được những mục tiêu thử thách, Ban lãnh đạo công ty đã quyết định tổ chức chuyến đi trekking Tà Năng (Đức Trọng, Lâm Đồng) – Phan Dũng (Tuy Phong, Bình Thuận).

Chúng tôi  bắt đầu xuất phát từ Sài Gòn từ 10h đêm 2/12/2018, xe tới điểm dừng chân tại Lâm Đồng vào 5h sáng ngày hôm sau. Sau khi ăn sáng và chuẩn bị hành lí, Anh Tấn – trưởng đoàn cho biết chúng tôi sẽ đi một cung đường dài khoảng 33 km. 

“Tổng chặng đường cho cung Tà Năng – Phan Dũng dài khoảng 55km, trải qua 3 tỉnh Lâm Đồng, Ninh Thuận và Bình Thuận. nhưng đây là chuyến trekking 2 ngày nên chúng ta sẽ đi cung ngắn hơn, khoảng 33km.”

Mỗi người chúng tôi đều khoác trên vai một balo, trong đó chứa những đồ dùng cá nhân đủ cho 2 ngày. Ngoài ra, chúng tôi được phát thêm 2 chai nước suối 500 ml. Hướng dẫn viên dặn kĩ chúng tôi chỉ nên uống khi thật sự khát. Và một văn hóa được nhắc lại rất nhiều lần đó là đừng vứt rác bừa bãi trên rừng, hãy thu gom vào bịch nhỏ và sẽ vứt khi đến nơi.

MỘT CUNG ĐƯỜNG NHIỀU CẢM XÚC

Để bắt đầu hành trình, chúng tôi phải băng qua khu vực sinh sống của người địa phương. chúng tôi được kể về những người Churu, ngắm nhìn cuộc sống của họ qua những nét văn hóa về nhà hay qua những câu chuyện của anh hướng dẫn viên vô cùng vui tính.

Sau đó để vào được địa điểm trekking, chúng tôi lại tiếp tục di chuyển bằng xe công nông, vượt tiếp hơn 10km nữa. Từ đây, các thành viên sẽ đi bộ vượt qua quãng đường rừng hơn 30km xuyên qua Tà Năng về tới Bình Thuận.

Chặng đường đầu tiên với chúng tôi có lẽ mất hơi nhiều sức lực. Vì chưa quen với trekking, vượt qua 5km và  2 con dốc đầu tiên dường như mọi người đều thấm mệt. Bắp chân mỏi nhừ và những giọt mồ hôi bắt đầu lăn dài sau những con dốc. Mỗi con dốc vượt qua, chúng tôi thường gọi nhau với văn hóa 1 của Phúc Thịnh: “Cười và chào! “ Có lẽ vì thế mà nụ cười của mỗi thành viên đều luôn ở trên môi, dành tặng cho nhau mỗi khi lên tới dốc, xua tan đi bao nhiêu mệt nhọc vừa qua. Cảm giác từ trên cao nhìn xuống chân dốc mình vừa đi lên, thật khó tả được. Vô cùng tuyệt vời!

Chúng tôi tiếp tục đi qua nhiều địa hình khác nhau, từ những quãng đường đất đỏ trơn trượt đến gồ ghề phủ đầy đá sỏi, hay những dốc đá đi hoài không thấy đích đến. Mỗi địa hình lại khơi dậy trong chúng tôi những hưng phấn và ý chí phải vượt qua được. Tất cả các thành viên luôn sát cánh gần nhau, đặc biệt ở những đoạn đường khó. Các Anh nam luôn luôn đi xen và hỗ trợ nữ nhi chúng tôi, có khi là đỡ tay khi xuống dốc, có khi bên cạnh cùng động viên nhau bước tiếp trên những con dốc cao và dài. Chúng tôi luôn nghĩ rằng chúng tôi là anh em, chúng tôi là gia đình, và chúng tôi đã, đang và sẽ mãi đồng hành cùng với nhau như vậy.

Những khó khăn hay thử thách dường như lại được đền đáp lại xứng đáng bằng những khung cảnh tuyệt vời của thiên nhiên. Giữa núi rừng sâu thẳm, mọi thứ dường như chậm lại, xung quanh chỉ còn cỏ cây, hoa lá và tiếng chim hót véo von. Khung cảnh nơi đây tách biệt hoàn toàn với cuộc sống xô bồ và ồn ã bên ngoài. Không khí trong lành mà ít nơi nào ở Sài Gòn chúng tôi có thể cảm nhận được. Và đặc biệt là những khung cảnh hùng vĩ, chúng tôi được ngắm nhìn trên những quả đồi cao chót vót. Nhìn lại những chặng đường bước qua, thật xứng đáng với mệnh danh của những trekker khi nói rằng : “Những con đường qua các đỉnh đồi tại cung đường Tà Năng – Phan Dũng giống như cột sống của khủng long”. Khoảnh khắc đó, có lẽ rằng, mỗi chúng tôi sẽ luôn ghi nhớ tới nhiều năm về sau.

Kết thúc ngày đầu tiên, khi được tận hưởng không gian mênh mông rộng lớn trên đồi “Hai cây thông”, chúng tôi đã có một bữa tiệc trong điều kiện thiếu thốn hơn bình thường, nhưng nó lại ngon hơn tất cả những bữa ăn chúng tôi đã từng ăn.

Một bếp lửa quây quần, với các thành viên cùng nhau hát ca, kể chuyện, nướng thịt và ngô khoai. Ở đó có một Tổng giám đốc vui tính và thân thiện nhất, có phó Tổng giám đốc dễ thương và hòa đồng nhất, có Giám đốc chi nhánh hài hước nhất và các thành viên lầy lội đạt tới level max. Những câu chuyện cứ tiếp nối nhau dưới ánh lửa bập bùng, những tiếng cười rôm rả và có cả tiếng la hét bởi những câu chuyện ma man rợ. Tất cả núi rừng như đang thức cùng  và lắng nghe chúng tôi trong buổi tối hôm đó.

Cuộc hành trình của chúng tiếp tục ngày thứ 2, khởi động ngày mới vô cùng tuyệt vời khi được cùng nhau ngắm bình minh, ăn sáng và không quên cùng nhau đọc 6 văn hóa công ty.

 

Một thành viên đã bị trật khớp chân khá nặng, phải cố định và đi lại sẽ khó khăn hơn rất nhiều. Khi được yêu cầu trợ giúp di chuyển bằng xe máy để về đích trước, anh Trường đã từ chối: “Chúng ta là PTR, chúng ta làm được, chúng ta phải tiến phía trước”. Và cho dù khó khăn và đau đớn thì Anh Trường vẫn quyết tâm cố gắng cùng với các thành viên trong đội chinh phục bằng đôi chân và sức lực của mình.

DƯ ÂM – BÀI HỌC LỚN CHO NHỮNG CON NGƯỜI PHÚC THỊNH!

Cuối hành trình, khi cùng nhau ngồi trên xe di chuyển về thành phố. Chúng tôi đã có thời gian ngồi chia sẻ lại với nhau về chuyến đi vừa qua.

Không ít thành viên đều thú nhận rằng, họ không dám nghĩ rằng mình có thể vượt qua được cung đường này. Lần đầu tiên trekking, lần đầu tiên đi bộ nhiều như vậy, lần đầu tiên chinh phục được cung đường mà nhiều người mong ước ghi dấu chân mình một lần lên cung đường đó. Có quá nhiều thứ lần đầu tiên và cũng thật  nhiều khó khăn và cảm xúc chưa từng trải qua. Nhưng sau tất cả, chúng tôi đã cùng nhau chinh phục được hết Tà Năng – Phan Dũng. Mọi thứ cảm xúc sau đó như vỡ òa quên hết cả mệt nhọc và đau đớn, quên hết cả những khó khăn của 2 ngày qua.

Mỗi người chúng tôi đều đã vượt qua được giới hạn của chính bản thân mình để chiến thắng tất cả các thử thách vừa qua. Chúng tôi biết rằng, chỉ cần cố gắng, quyết tâm và giữ vững mục tiêu, không có gì chúng tôi không thể. Năng lực của mỗi bản thân mình là vô hạn, chỉ khi mình làm mới biết được tới đâu.

Tất cả các thành viên trong đoàn có lẽ chưa bao giờ thấy thân thiết nhau tới như vậy. Cùng chia nhau những phần ăn nhẹ dọc đường, cùng nhau vượt qua những dốc đá lởm chởm, cùng  động viên  nhau để chinh phục những dốc đứng cheo leo. Để cả đoàn có thể cùng về tới đích, không thành viên nào cần sự hỗ trợ. Đó là tinh thần đoàn kết của cả một tổ chức không chỉ là đồng nghiệp công ty nữa mà đây là gia đình của chúng tôi.

Mặc dù đoàn có chia người dẫn đoàn và chốt đoàn, nhưng một số thành viên luôn hăng hái đi dọc đoàn để động viên mọi người. có khi là top đầu, khi top giữa và có khi đi ở top cuối, không phải vì họ đi chậm hay đi nhanh, mà bởi vì họ luôn quan tâm và chắc chắn rằng các thành viên trong đội đều đang cố gắng hết sức để vượt qua các mục tiêu gần trong cả chặng đường dài đó. Những người truyền lửa đó mang động lực tới cho  tất cả mọi người.

 Một tấm gương nổi bật mà chắc hẳn tất cả các thành viên của đoàn  đều phải khâm phục. Anh Trường – Giám đốc chi nhánh PTR đã bị trật khớp chân, tưởng chừng như không thể nhưng Anh đã hoàn thành xuất sắc chặng đường của mình. Phải nhìn thấy Anh Trường di chuyển mới thấy vừa thương và khâm phục ý chí đó. Cần tới 2 chiếc gậy hỗ trợ, mỗi lần xuống dốc hay lên dốc là lúc mà mỗi bước chân sẽ càng thêm đau đớn. Vậy mà những bước chân vẫn bước đi đều đều, mồ hôi miệt mài chảy, miệng vẫn tự động viên mình  đi để không làm để cả đoàn phải chờ. Anh Trường thực sự đã là minh chứng sống cho chúng tôi thấy rằng năng lực của mỗi chúng ta là vô hạn, hãy cố gắng hết mình., quyết tâm tới cùng, giữ vững ý chí và mục tiêu. Chắc chắn sẽ thành công với chính bản thân mình

Mỗi thành viên chắc hẳn còn có cho riêng mình rất nhiều bài học sau chuyến đi này cùng với đó là những kỉ niệm mà chúng tôi sẽ không thể quên về nhiều năm sau nữa, Những cảm xúc vẫn còn nguyên vẹn, mà khi về lại với công việc chúng tôi vẫn thường nói với nhau rằng:” Giờ đây áp lực doanh số cũng không là gì so với những gì đã trải qua, ai không hoàn thành thì cứ cho đi Tà Năng”.

Tà Năng – Phan Dũng là kỉ niệm và cũng là bài học lớn cho những con người Phúc Thịnh.

Oanh Lê